chia sẻ

Truyện ma - kỳ 1

Bóng người cuối lớp học

Chuyện này xảy ra được hơn 10 năm rồi , lúc ấy tôi mới chỉ là học sinh lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin được giấu tên ) . lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên chúng tôi cũng học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài ôn thi , nên buổi tối chúng tôi cũng phải lên trường để học phụ đạo .


Bóng người cuối lớp học
ảnh minh họa
Trong lớp tôi có thằng bạn tên là Trường là bạn rất thân , phần vì nhà tôi với nó ở cùng xóm , phần vì mỗi ngày đi học tôi hay đi ngang qua nhà nó , sẵn tiện rủ nó đi chung , cứ như thế thành thân luôn , một hôm như thường lệ tối hôm đó chúng tôi đi học , tôi vì dáng người nhỏ bé , nên được xếp ngồi bản đầu , còn Trường to , cao nên được ngồi bàn cuối .

Trường của chúng tôi là một trường theo đạo , thuộc dạng dân lập , nên trên tường thường không có gắn ảnh Bác Hồ , nhưng mấy trường công lập khác , mà gắn ảnh của những bà sơ( thường gọi là ma sơ ) , làm việc trong trường rồi chết ở đấy , lớp tui cũng có 1 bức ảnh như thế , tối hôm đó khi cô giáo chúng tôi vừa dạy xong thì đống hồ cũng chỉ tới 9giờ

Lúc đó tôi và thằng Trường đứng ở ngoài mua cây kem chuối , thật sự chỉ có nó mua thôi chứ tôi không mua , và cũng đợi lớp trưởng Ngân cùng về chung , vì lớp trưởng phải dọn dẹp phấn . giẻ lau bảng , dáng của Ngân vừa bước xuống cầu thang ( lớp tôi học ở trên lầu ) , thì tôi mớ sực nhớ là mình để quên hộp bút trong hộc bàn , tôi vốn tính gan dạ , tôi dặn Trường ở lại đợi tui tí để tui lên lớp lấy hộp bút, vừa lúc đó thì ba của Ngân tới đón bạn ấy về , tôi vừa bước tới cửa phòng thì nghe hơi lạnh chạy dọc sương sống , cả phòng học dường như bị hạ thấp nhiệt độ 1 cách lạ thường như 1 thói quen tôi ngước nhìn lên ảnh thờ bà ma sơ , thì không thấy bức ảnh đó nữa , tôi bắt đầu cảm thấy sợ , nhưng tôi cũng tự trấn an lại chắc bác bảo vệ , đã lấy xuống hồi lúc nãy để lau chùi rồi , tôi không vào chỗ mà , đứng ở ngoài cúi vào để lấy ,( vì tôi ngồi bàn đầu , khi vừa lấy xong thì khi ngước mặt lên , tôi giật bắn người khi thấy có ai ngồi chỗ của thằng Trường ở cuối lớp , nghĩ là thằng Trường hù tôi , nên tôi nói với giọng giễu cợt : " mài hả Trường " , im lặng trong vòng 3s , thì chợt ở ngoài trời đổ mưa , rồi bất chợt 1 tia sấm nổi lên , qua ánh sáng mờ mờ của áng sáng , tôi nhận thấy khuôn mặt của bà ma sơ , mà hằng ngày tôi hay thấy trên bức ảnh , là người đang ngồi ở cuối lớp , và đang nhìn tôi cười , một cách kinh rợn , tôi như người điên , la lên một tiếng rồi bỏ chạy , thằng Trường nghe vậy từ dưới sân chạy lên ,tay còn cầm cây kem chuối ăn chưa xong, tôi cắm cổ chạy , va chạy ngang qua nó , miệng nói to " có ma , chạy đi ".
Sau đó tôi chạy nhanh về nhà , nhưng khi chạy ngang qua nhà thằng Trường thì tôi thấy nó đang ngồi trước cửa tay còn cầm cây kem chuối , lúc đó tôi không có suy nghĩ gì , vì sao nó lại về nhà trước tôi, về đến nhà người ướt sũng thay vội quần áo rồi lên giường ngủ .
Sáng dậy tôi nhùng nhằng không chịu đi học , nhưng do ba má tôi hăm he, chửi bới , nên tôi cũng quyết định đi , khi đi ngang qua nhà thằng Trường thì định rủ nó đi học thì được tin nó đã chết từ tối hôm qua , mẹ nó khóc la thảm thiết , tôi cũng đứng như trời trồng , nghe nói nó bị ngã từ cầu thang xuống , chấn thương sọ não chết , khựng lại 1 lúc trước nhà nó , tôi đi tiếp , bữa nay do tới trễ nên cả lớp tui đã vô lớp hết , nghĩ tới cảnh đã gặp bà ma sơ , nên khi vừa bước vô lớp , tôi nhìn ngay xuống chỗ bà ma sơ đã hiện về ( cũng là chỗ của thằng Trường ngồi ) tôi như muốn hét lên nhưng không được vì khi nhìn xuống chỗ đó tôi đã thấy thằng Trường đang ngồi đó tự bao giờ đang nhìn tôi cười và trên tay nó đang cầm cây kem chuối còn ăn dở .
Tôi bị ngất xỉu sau đó , và được đưa đi bệnh viện tôi phải nằm viện cả tuần , bỏ dở kì thi cuối cấp , sau đó ba tôi kiếm cho tôi 1 ngôi trường công lập , học lại lớp 5 , va` tôi phải chuyển nhà đi nơi khác để gần chỗ học . sau này khi về lại trường xưa , tôi mới biết là phòng học chúng tôi , hồi đó là chỗ ăn ngủ của các bà ma sơ , có một bà ma sơ đã chết ở trên giường vì bị trúng gió khi ngủ ở trong căn phòng đó , và chiếc giường mà bà ta nằm chính là chỗ ngồi của thằng Trường.

                  ___________________________________________________

  Truyện ma 5h15 sáng

MA - vẫn là 1 đề tài được nhiều người thích thú. Có nhiều tin là có ma, nhưng có nhiều người lại nói là không tin. Có rất nhiều hiện tượng lạ xảy ra, và tất nhiên là không có lời giải thích. Câu chuyện mà tôi kể ở đây là có thật, nhưng không phải là bản thân tôi gặp, mà là anh của tôi.


ma đêm
ma đêm
Đó là 1 lần anh ầy đi công tác với phái đoàn ngoài Hà Nội. Vào 1 đêm, khi mọi người đang ngồi o quầy tiếp tân để mướn phòng thì có 1 bà khách chạy từ trên lầu xuống. Bà ấy vừa khóc vừa nói với người quản lý khách sạn.
- Tôi..Tôi...không ở đây nữa. Tôi trả phòng lại đó.
Anh tôi và mọi người rất ngạc nhiên vì phản ứng lạ của bà khách này. Vì vậy anh ấy lại gần và hỏi:
- Có chuyện gì vậy? Phòng đó có vấn đề gì ah?
Bà khách trong điệu bộ hốt hoảng trả lời:
- Tôi nghĩ là phòng đó có.......tôi không biết nữa. Tôi đang nằm ngủ trên giường thì tự nhiên cái giường dựng đứng lên. Tôi tưởng là nằm mơ nên đã tự nhéo mình. Nhưng tôi rất tỉnh táo.....
Bà ấy hoảng loạn thật sư. Thấy vậy anh tôi mới đưa cho bà ấy vài viên thuốc an thần và nhờ người tìm cho bà ấy 1 phòng khác. Bạn của anh tôi cũng không phải là hiền. Họ cũng rất hào hứng trong chuyện này. Trong lúc đang phân vân. 1 người bạn của anh tôi nói :
- Hùng_ tên anh trai tôi, tụi này biết mày rất gan da. Thôi thì tụi mình cá với nhau đi. Bây giờ mày vào phòng đó ở, nếu mày ở đó được 3 ngày mà không sợ thì tụi này sẽ dắt mày đi ăn 1 chầu.
Anh tôi cũng tin vào những chuyện lạ như vậy, nhưng anh ấy cũng muốn thử xem sao. Vì vậy anh ấy nhận lời. Tối hôm đó, trước khi đi ngủ, anh ấy gọi người quản lý và dặn:
- Huân, ngày mai em kêu anh dậy lúc 6h nha, anh còn phải vào bệnh viện có chuyện.
Anh quản lý đồng ý. Thế là tối hôm đó anh tôi vào ở cái phòng mà bà khách kia nói là có ma.......................

Đang ngủ say giấc, bỗng có tiếng của Huân:
- Anh Hùng, dậy đi anh, 6h rồi, anh còn phải vào bệnh viện nưa.
Không chỉ gọi mà Huân còn đến gần và lay lay người anh tôi nưa. Anh tôi lim dim mở mắt, chộp lấy cài đồng hồ và nhìn. Anh ấy trả lời lại:
- Chỉ mới có 5h15 thôi, sao em kêu anh sớm vây?
Anh Hùng liến quay người hướng mặt vào tương. Nhưng cũng ngay lúc ấy, anh tôi bật ngồi dậy trong sự hoảng hốt...........

Anh ấy không hoảng hốt vì cái giường dựng đứng lên. Anh ấy cũng không giật mình vì Huân gọi anh ấy dậy sơm. Anh ấy bật dậy vì nhớ ra là Huân đã vào và lay lay gọi anh ấy. Chuyện lay lay người để gọi 1 ai dậy là chuyện thương. Nhung nó sẽ trở nên quái lạ nếu cửa đã được anh tôi khoá 2 chốt, cài móc xích và đút chìa khoá ở ô. Điều đó cũng có nghĩa là, không 1 ai ở ngoài có thể mở cửa được. Bởi vì thắc mắc chuyện đó, nên anh ấy dậy và chuẩn bị đồ để đi làm luôn. Đến tối về, anh ấy lại vào phòng và đóng cửa kỹ như ngày hôm qua. Nhưng hôm nay, anh ấy không nghe gì hết, anh ấy để đồng hồ vào lúc 5h30 nhưng lại tỉnh dậy vào 5h15...........

Đến ngày cuối cùng là ngày thứ 7 và anh ấy ko cần đi làm vào ngày mai. Anh ấy quyết dịnh dùng thuốc ngủ để ngủ cho ngon giấc. Nhưng lạ 1 điều là, ngay cả khi uống 2 viên thuốc ngủ thì anh ấy vẫn thức dậy đúng 5h15. Điều này rất lạ đối với anh ấy vì anh thường thức dậy rất trễ khi không làm vào buổi sang. Anh ấy xuống quầy tiếp tân và gặp bạn be. Mọi người đều hỏi han anh Hùng.
- Sao? Mày có gặp gì không?
Anh tôi trả lời:
- Có, tối đầu thì thấy Huân 5h15 lên kêu tôi.
Huân liền nói:
- Không có anh ah! Anh dặn em là 6h mới gọi anh ma. Với lại lúc đó em đang có ca trực bên khu kia, đâu có ở đây.
Nghe Huân nói vậy, mọi người đều há hốc miệng ra. Và rất ngạc nhiên khi thấy anh tôi vẫn bình thương. Anh tôi nói:
- Anh biết, vì đó không phải là em. Cửa phòng anh khoá rất kỹ, nếu là em thì em cũng chẳng vào được - Anh tôi nói tiếp:
- Có điều ngạc nhiên là, mấy ngày nay, lúc nào anh cũng dậy vào lúc 5h15. Không trễ củng không sớm hơn phút nao. Hôm qua anh đã uống thuốc ngủ, nhưng sáng nay cũng dậy vào đúng giờ đo. Mà lạ hơn nữa, khi thức dậy, anh rất tỉnh táo, không có chút gì nhức đầu hay ngái ngủ như trước đây.
Mọi người đã ngạc nhiên giờ càng ngạc nhiên khi anh tôi hỏi người tổng quản lý khách sạn đã đứng tuổi:
- Bà hãy kể sự thực về cái phòng đó đi.
Người tổng quản lý bèn kể nhỏ:
- Cái phòng đó lúc trước có 1 bà khách mướn, và không biết vì chuyện gì mà bà ấy đã tự tử trong đó vào lúc 5h15..
                                   __________________________________________________

Đẻ Lạ

Ở Vạn Ninh, tỉnh Quảng Yên, có một người đàn bà có chửa được bảy, tám tháng, mắc bệnh mà chết. Nhà chồng chị ta nghèo quá, vợ chết không có tiền để làm đám tang cho chị, không có tiền mua quan tài chôn cất chị nên chỉ vùi lấp cái xác chị qua loa ở ngoài thành. Vì hổ thẹn nên anh ta không báo tin cho ai biết là chị đã thác.


Đẻ Lạ
ảnh minh họa
Trong làng có một bà lão vốn quen biết chị hồi lúc trước, mở một cái quán bán chè nước vặt, cách mả chị ta khoảng một tầm mắt. Mấy ngày sau, bỗng thấy chị ta đem tiền đến mua bánh đường mang đi. Bà lão lấy làm lạ, nhìn dõi theo. Ðến mả, chị ta thoắt biến mất. Cứ như thế mấy ngày liền nên bà lão đã hỏi mua bánh để làm gì? Chị ta đáp:
- Mới đẻ không có sữa, con khóc không chịu được, phải đi mua bánh về mớm cho nó.
Bà vội tìm đến nhà gặp chồng chị và vội kể lại chuyện chị mua bánh về mớm con. Khi nghe xong anh nói:
- Không thể được. Có thể bà đã nhìn lầm người rồi chăng? Bà liền trả lời:
Tuy tôi già hơi lẩm cẩm thiệt nhưng tôi đâu có hoa mắt đến nổi nhìn lầm người với lại tôi đây cũng quen biết với chị... Nếu anh không tin ngày mai đến mà xem.
Ngày hôm sau, anh chồng đến núp ở đằng sau cái quán theo dõi thực hư như thế nào.
Khoảng trưa, quả nhiên chị ta tới quán. Chồng vội ló ra hỏi, chị ta không đáp, té chạy, loáng mắt đã biến mất. Anh chồng chạy đến tận mả, nghe bên trong văng vẳng có tiếng trẻ khóc. Ðào mả lên thì thấy một đứa bé trai nhỏ, nhau thai vẫn còn lòng thòng, đang nằm sấp trên bụng mẹ, quằn quại khóc. Mồm nó hãy còn dính những vụn bánh. Mọi người đều lo sợ cho nó là từ thay ma đẻ ra, nên mọi người đều tránh không ai dám lại gần. Người cha đem đứa bé về nuôi nấng bằng hồ cháo.
Ðứa bé sau này không khác gì những đứa bé bình thường khác

                                                                                                       KP sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 
Ky nang ban hang ky-nang-ban-hang
10 10 1125 (c) by
Google Thủ thuật, hacking, tool, code, công cụ