Tống Viết Hòa-một doanh nghiệp đi lên từ các kiểu “ thư tay”, “lời gởi gắm” đã nhận ra mối lợi nếu liên kết với Năm Cam. Gã được gợi ý: bất kỳ chỗ nào có “ tiền đầu tư của anh Năm” thì chẳng ai dám quậy phá mà lại rất hút “khách có lý lịch đáng ngờ”. Những vị khách có lai lịch bất minh, hăûn đồng tiền phi pháp cũng không thiếu. Tống nghĩ vậy nên chủ động tìm đến ông trùm xin hợp tác…

Năm cam mừng húm. Đúng là mỡ đưa đến miệng mèo, “ gã doanh gia nhóc con nhờ uy tín ông bố làm to” đã không lường hết sự lợi hại của con cáo già đầy thâm hiểm nên tự nạp mạng, Năm Cam lập tức nhận lời…

Hôm khai khương nhà hàng Cánh Buồm trên đường Pasteur, Tống mời ông Dũng phó giám đốc công an thành phố đến dự vao giới thiệu là: “ đồng đội” của bố mình từ những năm tháng gian khổ nằm rừng kháng chiến…Năm Cam hồ hởi ra mắt ông Dũng và tin rằng, từ Tống-việc mở rộng quan hệ dự phòng với các giới chức quan trọng, sẽ không còn là việc khó khăn.

Sau đó, cũng với phương thức góp vốn 50/50, nhà hàng Ra Khơi ở sát bờ sông Sài Gòn đươc mở ra. Tiền thu hoạch được từ các sòng bạc, Năm Cam dồn vào các hoạt động nhà hàng và một phần cho mua bán địa ốc. Lối thoát cho những đồng tiền phi pháp đã có, Năm Cam bắt đầu cảm thấy an tâm và chuẩn bị dần cho việc thải loại vợ chồng Chung-Tâm ra khỏi tập đoàn vì không còn tác dụng.

*

* *

Những mối quan hệ cũ-đôi khi đã không còn cần thiết hoặc thậm chí là mộ gánh nặng, đư¬5c Năm Cam tìm cách rũ bỏ một cách khéo léo.

Gã Nhật cùi, đàn em mạt hạng của Năm Cam, vốn chẳng dùng vào được việc gì nhưng lại nắm được tẩy phản phúc của Năm Cam do những ngày cùng lưu lạc tù tội trên đất Bắc, tìm đến gặp y để…xin tiền.

Năm Cam cân nhắc một thoáng rồi xuỳ cho gã đàn em cà chớn ấy 30.000.000 đồng. Y biết, nếu không cho-Nhật cùi chỉ cần bêu riếu y với giới giang hồ, uy tín của y sẽ đổ sụp xuống đất đen. Nếu như cần thiết, vẫn có thể hạ thủ tên lẻo mép này, nhưng- bao chuyện rắc rối tốn tiền của sẽ phải xảy ra…Thôi thì, …

Cùng lúc này, các hoạt động sòng bạc, cầm cố, cho vay, môi giới chạy án…của tập đoàn Năm Cam đã lên đến cao điểm, trung bình mỗi ngày đem đến cho y cả trăm triệu đồng-có lúc lên đến nữa tỷ! Tuy nhiên, với Năm Cam-vậy vẫn còn là chưa đủ.

Y vẫn canh cánh trong lòng việc bành trướng hoạt động đến các địa phương lân cận, đặc biệt là vùng đất Vũng Tàu-Long Hải. Có điều, gã đàn em trung thành của Năm Cam là Lai em lại đang kiếm được tiền ở nơi y đang thèm muốn. Nếu đổ bộ ra Vũng Tàu, vô hình chung y đã đẩy một tên đàn em lợi hại vào thế thù địch do bị giâït lấy chén cơm manh áo. Tình nghĩa giang hồ chẳng là cái gì với Năm Cam, nhưng thế lực riêng của Lai em-nào có thua kém gì y, va chạm sẽ làm suy yếu cả hai bên và có nguy cơ dẫn đến sự sụp đổ. Y quyết định sẽ chờ cơ hội để thực hiện kế hoạch của mình. Tuy vậy, y cũng muốn có dịp sẽ ra Vũng Tàu thăm thú tình hình làm ăn và đặt những mối quan hệ cần thiết cho tương lai và dịp ấy đã đến một cách hết sức tình cờ.

Đoàn Thạch Hãn, lúc này lay hoay tìm đủ mọi cách kiếm tiền, từ đàng hoàng đến tồi tệ, hầu cung cấp cho cô nhân tình nhỏ bé xuất thân là vũ nữ có thói quen tiêu tiền như…giám đốc vũ trường. Gã lao vào tổ chức những chương trình ca nhạc khoác áo từ thiện để kiếmlời. Ai lỗ ai lã, ai mang tiếng mang tai, chẳng ảnh hưởng gì đến Hãn.

Trong một lần tổ chức đại nhạc hội ở Vũng Tàu, Hãn gặp rắc rối với bọn giang hồ địa phương. Chúng xé cả băng rôn và đe dọa sẽ phá hỏng cuộc biểu diễn có mặt những ngôi sao lớn của làng âm nhạc miền Nam.

- Anh Năm xem có cách gì giúp tôi với! Hãn cầu cứu ông trùm.

- Thôi được, mai tôi sẽ đi với anh…Nhưng muốn nói chuyện phải quấy với lũ tôm tép ấy, phải gọi thằng Lai em đi với mình! Năm Cam nói.

Tất nhiên, dù chuyến đi có cả Lai em, nhưng để an tâm-tính ông trùm vốn chẳng can đảm gì, đã đem theo hàng chục tên đàn em thuộc vào loại sừng sỏ.

Để tăng thêm phần hấp dẫn của chuyến lữ hành. Hãn gọi thêm hai cô gái xinh đẹp nhưng hám của, đã từng quan hệ thể xác với Năm Cam đến chờ ở khách sạn nhằm phục vụ cho thói háo sắc của ông trùm.

Sau vài cuộc “nói chuyện” ngắn ngủi, tất cả đâu vào đấy. Bọn giang hồ vườn ở Vũng Tàu làm sao đủ bản lĩnh ra mặt đối chọi với băng Năm Cam? Thế là buổi diễn đã tiến hành suông sẻ, thậm chí Hải đen-một loại trùm du đãng ở Vũng Tàu còn phải đi bán vé dùm cho Đoàn Thạch Hãn.

Lai em khi bước ra Vũng Tàu đã gọi điện cho Dũng ba lém-tên đầu nậu hải sản chuyên sử dụng thế lực xã hội đen vào cuộc cạnh tranh thương trường, đã thông báo việc đích thân Năm Cam ra vùng đất của gã.

Do không hiểu tầm cỡ của Năm Cam, Dũng ba lém gọi diện về cho Hải đen-đệ tử của gã thay mặt ra tiếp đón một cách chu đáo.

Năm Cam không thấy những tay tư bản thực sự có quyền lực ra đón mình, tỏ vẻ phật ý, tuy không nói ra lời. Quen thuộc với cá tính của ông trùm, Lai em lật đật điện thoại cho Dũng ba lém:

- Dũng đang ở đâu vậy? Sao không ra đón anh Năm?

- Anh Lai hả? Em đang ở ngoài biển có chút chuyện với mấy bạn hàng…Em có bảo thằng Hải đen thay mặt em đón khách rồi mà?

- Chú đừng nói chuyện như giỡi chơi kiễu đó! Anh Năm Cam là số 1 Sài Gòn, đàn anh của anh, sao chú lại để Hải đen tiếp, chú muốn làm xấu anh hả?

Nghe Lai em nói, Dũng tháo cả mồ hôi hột vội nói:

- Trời ơi, em có biết đâu! Thôi được rồi, anh nói giúp cho em xin lỗi anh Năm rồi cố gắng giữ chân anh Năm lại giùm, em vô liền!

Lai em đem lời xin lỗi của Dũng ba lém nói lại với ông trùm và xin ông trùm nán đợi cho “ thằng em cốt cán” đến để ra mắt.

Chuyến đi đối với Năm cam coi như thành công mỹ mãn. Y đã tỏ được uy lưc của một ông trùm với toàn bộ giới làm ăn ở Vũng Tàu qua việc trân trọng của Lai em và Dũng balém đối với mình. Mặt khác, hai mỹ nữ xinh như mộng do gã nhà báo thuộc hạ đem dâng nạp, xem ra rất vừa khẩu vị!

*

* *

Lúc này, do những cuộc chinh phạt thâu tóm quyền lực trong giới giang hồ đã gây ra không ít hận thù , ân oán-Năm Cam đã cẩn thận trong việc đi lại, sinh hoạt hằng ngày.

Muốn rời khỏi nhà, dù chỉ là đi tập thể dục hoặc kiểm tra các cơ sở làm ăn. Năm Cam gọi một cuộc điện thoại ngắn ngủi. Sau khi đã có các tay vệ sĩ bí mật xuất hiện trước cửa nhà để quan sát trước sau, y mới yên tâm lên đường.

Ơû nhà hàng Ra Khơi, trước lúc về nhà-nếu bọn vệ sĩ giấu mặt chưa đến, Năm Cam sẽ chờ đợi..

Đã có lần y phải sử dụng đến bọn chiến binh lì lợm này sai mục đích. Y đi nhậu một quán ăn thuộc loại trung bình, bọn giang hồ cắc ké nào đó không biết mặt ông trùm, đã có một vài câu nói, vài chỗ “ phạm thượng”. Y vờ đi rửa tay trong toalét để gọi điện thoại.

Một tốp sát thủ xuất hiện ém quân ở bên kia đường sau cuộc gọi chưa đến 10 phút. Tất nhiên, lũ “phạm thượng” bị chém tan tác mà cho đến khi băng bó ở bệnh viện, cũng chưa rõ nguồn cơn!

Ngay sau khi “bọn bố láo” bị trừng trị, Năm Cam lập tức tháo bỏ sim card, y vẫn tin là – nếu không cẩn thận, cuộc gọi bất thường ấy sẽ tố cáo y có dính líu đến vụ thanh toán y không muốn sót bất kỳ một nước cờ nào dù lớn dù nhỏ, có thể dẫn đến phiền toái…

*

* *

Đất Phú Nhuận từ sau khi Tài lùn-Trang hồng kông bị bắt, giới giang hồ xem như vô chủ. Quán xá, bia ôm các loại hình phi pháp mọc lên như nấm gây biết bao thèm muốn cho các băng nhóm xã hội đen đang muốn bành trướng lãnh địa.

Qua khỏi cầu Kiệu một đỗi, nằm bên tay phải là quán bia ôm Nam Mỹ-nơi khá nổi danh gái đẹp khéo chiều từ A đến Z, do vợ chồng con gái của Minh đen chủ nhà hàng Cúc Phương lừng danh quậy bạo năm nào làm chủ.

Băng giang hồ Bình Thạnh do hai tiểu tướng Dũng liều –Trang chùa cầm đầu đã nhìn ra quyền lợi ở vùng Phú Nhuận đang bỏ ngõ. Nhà hàng Nam Mỹ được chọn làm mục tiêu lấn chiếm buổi ban đầu…Trang chùa dát một loạt tay chân, trong đó có Quảng con-ông anh chồng, lên nhà hàng Nam Mỹ nhậu. Cuộc nhậu tàn với hóa đơn tính tiền lên đến cả chục triệu đồng, Trang chùa quay qua hỏi chủ quán:

- Không mang đủ tiền, để xe lại được không?

- Được chứ, nhưng chừng nào lên trả? Chủ quán nói một cách tỉnh bơ dù biết rằng đứng trước mặt mình là một con giặc cái nổi danh hung hãn.

Cả bọn kéo đi sau khi bỏ lại hai chiếc xe gắn máy đời mới. Trang chùa tỏ ra hậm hực vì thái độ tỏ ra xem thừong của chủ quán. Khi biết thị là ai mà còn dám giữ xe thì quả là không biết trời cao đất dày là gì!.

Hôm sau, thay vì đến mang tiền chuộc xe về, Trang chùa dẫn một tốp đàn em đến phá nát quán và thản nhiên lấy hai chiếc xe đi trước ánh mắt sợ hãi của vợ chồng chủ quán.

Minh đen, một đệ tử lâu năm chuyên cung cấp gái đẹp theo yêu của của Năm Cam, lập tức đến để quan sát mọi hệ quả của việc “ không biết điều” với băng Trang chùa. Sau đó gã gọi điện cho ông trùm để cầu cứu.

- Sao lai như thế được? Con Trang không biết quán đó của ai sao chứ? Minh gọi cho Luông điếc nói anh Năm Cần gặp liền! Năm Cam bực bội nói.

Sau khi nghe Minh đen thuật lại mọi việc của con gái, Luông điếc tái mặt gã giang hồ điếc lác này thừa hiểu mối quan hệ bí mật giữa Minh đen và Năm Cam. Gã tặc lưỡi hít hà:

- Cái con Trang này, thiệt bậy hết sức! Thôi anh Năm để em sắp xếp cho nó đến xin lỗi anh em…

Năm Cam đồng ý với giải pháp này. Thế là Luông điếc gọi điện thoại cho con gái, yêu cầu phải có mặt tại quán Nam Mỹ tại lúc chiều tối.

Ngay trước giờ Năm Cam đích thân đi “ giải quyết danh dự” cho Minh đen., Sơn bạch tạng cùng tên đàn em thân tín Tuấn Anh đến gặp để chào “ ông anh”. Sơn vừa vào đến Sài Gòn để nhờ vả Năm Cam một chuyện tế nhị, gặp dịp, ông trùm rủ luôn cùng đi cho thêm thanh thế.

Năm Cam, muôn tỏ ra xứng đáng với vai trò một thủ lĩnh, đã sắp xếp hơn chục đàn em của Lai em phục sẵn ở bên ngoài với mệnh lệnh: “ chưa có lệnh của chú Năm, thằng nào từ trong tuôn chạy ra ngoài chém gục tại chỗ!”.

Khi Trang chùa theo lệnh của ông bố điếc lác dắt theo hai kẻ tội đồ chính trong vụ “ giở quán Nam Mỹ” là Quảng con, Thuận đến nơi, bàn thương lượng đã có đủ mặt bá quan của triều đình Năm Cam: Luông điếc, Sơn bạch tạng…và cả chục tên lâu la.

Trang chùa ra sức thanh minh , thị cố giải thích việc bùng nổ của nhóm đàn em chỉ là do bức xúc vì bị xem thường, ngoài ra không có ý đồ gì!

Năm Cam mặt lộ vẻ hung ác, hỏi một gã trong nhóm trang chùa:

- Mày giải thích sao về việc đập quán? Muốn làm anh chị hả?

- Tui đâu có biết, đó là tại tụi đàn em! Thuận trả lời.

Nghe câu trả lời hàm ý khoa trương thực lực- Năm Cam nghĩ vậy, bèn chụp lấy chai rượu trên bàn đập vào đầu Thuận.

Luông điếc muốn tỏ ra không thiên vị cũng lao qua chụp cổ Quảng con nện luôn mấy quả.

Thấy đàn anh ra tay, cả bọn lâu la nhao lên toan nện bồi. Một tên bộp chộp nào đó cầm chai vụt luôn vào…Tuấn Anh, đàn em, Sơn bạch tạng!

- Này, cẩn thận đấy nhé…Tuấn Anh điềm nhiên nói, tay thò vào bụng toan rút súng trừng phạt kẻ hấp tấp.

- Coi chừng, lầm rồi đấy! Sơn bạch tạng cản bọn đàn em của Năm Cam và cũng kịp thời chận đứng việc bắn gục tên hồ đồ của Tuấn Anh.

Trang chùa, không hổ danh nữ tướng cọp cái, đã đứng dậy chỉ mặt toàn bộ đám lâu la, luôn cả Lai em-hét lớn:

- Ba Năm giận, Ba Năm đánh thì tôi kh6ng nói…Còn mấy anh đua gió đua mây là tui không nể đâu!

Thấy sự việc đã tạm thỏa mãn tính tự ái của Minh đen, Năm Cam ngừng tay và lấy lại bình tĩnh. Cuối cùng, Trang chùa đứng ra thay mặt cả bọn xin lỗi Năm Cam và đền tiền mọi thiệt hại trong quán. Dĩ nhiên, Minh đen đủ thông minh để hiểu, như vậy đã là quá đủ không nên nhận số tiền bồi thường của băng trang chùa nếu không muốn gặp rắc rối sau này.

Sau sự việc, danh tiếng của Nam Cam càng tỏa sáng vì đã không ngán ngại bất cứ phe nhóm nào mà không dám can thiệp trực tiếp. Các nhà hàng lớn nhỏ thi nhau cử “ đặc sứ” đến nhà riêng Năm Cam để xin y ra tay che chỡ trong thời buổi nhiễu nhương lắm anh hùng hảo hán. Tất nhiên, năm Cam chẳng từ chối một ai dù vẫn cười cười nói nói:

- Anh mà bảo vệ gì nổi cho ai, tụi nhỏ bây giờ dữ lắm…Chẳng qua tụi nó có nể trọng anh chút ít là do anh cư xử biết điều thôi!

Anh Năm “cư xử biết điều”, còn các cháu? Chẳng lẽ không…?

“ Anh giúp em lo cho thằng Tuấn Anh giùm!” Sơn khẩn khoản ngay khi trở về.

“ Việc giúp chú và đệ tử của chú là lẽ đương nhiên rồi…” Năm Cam lời và đưa mắt nhìn qua Tuấn Anh ngồi gần đó. Y chứng kiến lòng trung thành và mức độ gan lì của Tuấn Anh từ lúc còn ở trại Thanh Hà, đây là lúc y thu phục một sát thủ hiếm có chăng?

“ Nó mới dính líu vào một vụ án chết người ở ngoài ấy, có lẽ phải tạm lánh một thời gian…em nghĩ, chỉ có đưa vào cho anh mới an toàn thôi!” Sơn giải thích. Năm Cam gật gù tỏ vẻ đã hiểu và ngoắc tay gọi Tuấn Anh:

- Chú nghe anh Sơn nói rồi chứ gì? Chú cứ ở đây trong này với anh, mọi chuyện anh lo…”

Nhưng đúng là chứng nào tật nấy, Tuấn Anh không thể bỏ thói quen la cà chơi bời với các bạn giang hồ xứ Bắc dù Năm Cam cung cấp cho hắn chẳng thiếu một thứ gì kể cả gái đẹp, tiền tiêu xài như một ông vua. Tuấn Anh thường xuyên lẻn đi chơi với bọn Nam béo, Tuấn anhđiêng…và cuối cùng tham gia vào một vụ xung đột ở khu vựv sân bay Tân Sơn Nhất. Ngay sau khi bị truy nã về tội tham gia đánh nhau dẫn đến chết người, Tuấn Anh được Năm Cam che chỡ dấu kỹ và báo lại cho Sơn bạch tạng để liệu bề thu xếp.

Sơn hoảng hồn khi nhận được tin báo. Gã đã thu xếp tạm ổn vụ án cũ của Tuấn anh , chưa gọi là đảm bảo an toàn cho tên đệ tử thân tín đã lại có chuyện mới-cũng tày đình không kém. Thế là, tuần sau, Tuấn Anh nhận được lệnh của đàn anh quay trở ra Hà Nội…

*

* *

Năm Cam lại lao vào cuộc chơi truỵ lạc cho bỏ những ngày cùng khổ, túng quẩn khi còn là một gã bán đồng hồ ăn cắp ở chợ trời Huỳnh Thúc Kháng. Một buổi trua hè nắng gắt, sau khi vào thăm thú một sòng bạc nhỏ đang hoạt động ở quận 10, Năm Cam tìm một chỗ thư giãn…

Nhận ra một cô gái xinh đẹp có vóc dáng của một pho tượng Hy Lạp cổ, đang đứng trước tiệm gội đầu uốn tóc, Năm Cam lập tức ghé lại…

Suốt một đoạn đường dài trên đường An Dương Vương, chỉ có mỗi một nơi xem ra buộc ông trùm dừng chân, bởi một lẽ duy nhứt: Có Gái Đẹp!

- Ở đây có gội đẩu cho nam không cô bé? Y hỏi với một nụ cười tươi.

- Dạ có, nếu anh muốn! Cô gái cất giọng mượt như nhung trả lời.

Với cách tiêu tiền như một gã trọc phú thời mở cửa, Năm cam nhanh chóng trở thành thượng khách của cửa tiệm. Dung-còn có tên là Phượng, đã ban cho ông trùm một vài cử chỉ đầy khiêu khích, sau khi nhận ra đây là một lão già mê gái nhưng lắm của…

Liên tục cả tháng trời, Năm Cam lui tới và không tiếc tiền mau quà cáp, tặng vật cho Dung và gần như được xem như là “khách riêng” của cô gái con chủ cửa tiệm. Y đã có thể vuốt ve bàn tay, mái tóc của Dung-một cô huấn luyện viên aerobic khá nổi danh, chỉ với vài trăm ngàn tiền “boa”.

Một hôm Năm Cam bất ngờ đến cửa tiệm…Y xuống xe và đặt tay lên vai Dung xiết nhẹ toan cúi xuống hôn vào trán cô. Chợt có tiếng cười khúc khích từ bên trong cửa tiệm. Ngạc nhiên, y ngẩng lên nhìn và nhìn thấy tít ở trong, Dung đang vừa cười vừa vẫy tay gọi!

- Đó là chị Aùnh củaDung! Dung giải thích.

Hoá ra, bà chủ cửa tiệm có đến hai cô con gái sinh đôi đều sinh đẹp như nhau và chỉ có thể phân biệt nổi bơỉ một cái nốt ruồi nhỏ trên môi trên của Aùnh, cô chị! Năm Cam đỏ mặt vì hố nhưng cũng ngay lập tức y thầm mững rỡ khi nhận ra cả chị lẫn em đều xứng đáng cho y hao tốn thời giờ, tiền bạc. Y tự tin vào kết quả hiển nhiên vì đã hiểu được yếu điểm của hai chị em, nhất là Dung, là : hám tyiền!

Ít lâu sau, số tiền vung *** ở cửa tiệm gội đầu uốn tóc đã vượt quá con số chục triệu, y đã hẹn được Dung gặp gỡ trong một quán café.

Rồi thì, tại khách sạn Chương Hoàng Yến ở đường Thái Văn Lung, nơi ông trùm làm điểm hưởng khoái hoạt trần gian, đã được Dung đồng ý đến gặp riêng năm Cam hầu “tâm sự buồn vui”.

Dĩ nhiên, một cô gái lại xinh đẹp hấp dẫn lại khôn ngoan có học thức, đã chấp nhận đến phòng riêng ở khách sạn để gặp một gã đàn ông bằng tuổi bác mình, hẳn không thể không biết phải mất gì được gì!

Sau vài lần ân ái đầu tiên, năm Cam luên tục hẹn Dung đến khách sạn để hưởng cho hết những gì tuổi của y lẽ ra không tể còn cơ hội. Và, một ngày đẹp trời khi Dung bệnh –Năm Cam đã lén gọi điện cho cô chị còn xinh đep hơn để hẹn hò. Aùnh mừng rỡ và hỏi một câu để tỏ ra có chút cẩn trọng vì tiết hạnh:

- Liệu em có nên cho Dung biết hay không? Sợ nó hiểu lầm…

- Tùy em, nhưng theo anh…không nên! Năm Cam trả lời.